Ba Oii Bà Cháu Yêu Bà Lắm

Ba Oii Bà Cháu Yêu Bà Lắm

Mầm non radio online số 115Chủ đề : CHÚ BỘ ĐỘI -CHÚNG CHÁU YÊU CHÚ LẮM

Mầm non radio online số 115Chủ đề : CHÚ BỘ ĐỘI -CHÚNG CHÁU YÊU CHÚ LẮM

Bất cập khi để ông bà chăm sóc cháu

Tuy nhiên, không thể phủ nhận khoảng cách giữa hai thế hệ dẫn đến nhiều mâu thuẫn trong cách dạy con. Một vài bất cập là:

- Trẻ bối rối vì không biết theo ai. Bố mẹ dạy một đằng, ông bà dạy một kiểu.

- Ông bà thường can thiệp vào cách dạy con của bố mẹ. Một số ông bà cổ hủ, khăng khăng áp dụng các kinh nghiệm lỗi thời, mẹo chăm sóc trẻ bằng các bài thuốc dân gian không rõ nguồn gốc hoặc những phương pháp dạy trẻ thiếu khoa học.

- Ông bà thường có xu hướng chiều chuộng cháu quá mức. Điều này khiến trẻ nảy sinh những tính cách và thói quen xấu.

- Dễ sứt mẻ tình cảm giữa hai thế hệ. Ông bà chăm cháu không tốt, không đúng cách bố mẹ muốn, điều này dễ nảy sinh mâu thuẫn, cãi vã khiến ông bà tự ái, bố mẹ buồn phiền.

Bố mẹ là quan trọng nhất đối với con cái

Chia sẻ về điều này, Sofia (29 tuổi, quốc tịch Ukraine), vợ của anh Phan Vũ Sơn (hiện 31 tuổi, quê gốc Nam Định, sinh ra tại Ukraine) quan điểm con cái cần được ở bên những người quan trọng nhất, gây ảnh hưởng lớn cho tuổi thơ của con. Đó chính là bố mẹ.

Quyết định vượt 8000km về làm dâu Việt, Sofia và Vũ Sơn có với nhau một em bé xinh xắn là Alisa (21 tháng tuổi). Cặp đôi hiện đang sống tại Việt Nam để trải nghiệm cuộc sống và thử sức mình. Dù có nhiều khác biệt trong văn hoá và lối sống nhưng Sofia cũng dần thích nghi với cuộc sống làm mẹ ở đất nước xa lạ.

"Sự khác biệt chính giữa việc làm mẹ ở Việt Nam và Ukraina là ở Việt Nam khi sinh con thì bố mẹ trẻ sẽ thường nhờ ông bà bên nội hỗ trợ chăm cháu hoặc dạy dỗ. Thậm chí nhiều gia đình Việt Nam còn để lại cháu cho ông bà trông cả ngày để đi làm việc.

Theo Sofia, cha mẹ nên là người chăm sóc trẻ chính chứ không nên phụ thuộc hết vào ông bà.

Ở Ukraina thì khác, ông bà nội ngoại thỉnh thoảng sẽ tới chơi hoặc nếu bố mẹ có việc bận thì ông bà có thể trông cháu hộ nhưng không sống cùng nhà với cháu. Trường hợp nhà mình thì khác một chút. Vì là một gia đình quốc tế nên lúc đầu bà nội sống cùng và hỗ trợ chăm sóc cháu. Sau vài tháng khi mình hồi phục sau khi đẻ rồi thì bà nội lại về với ông nội, thỉnh thoảng ông bà vẫn tới chơi và trông cháu.

Mình thấy phương án này là lý tưởng nhất, vì giai đoạn khi người mẹ mới sinh là khó khăn nhất, cơ thể chưa hồi phục sau sinh nên sự giúp đỡ của bà nội là rất quan trọng. Nhưng thời gian còn lại thì bố mẹ vẫn phải tự sắp xếp thời gian của mình và chăm sóc con cái", Sofia tâm sự.

Việc có con cũng đã nằm trong kế hoạch của hai vợ chồng khi đã ổn định về mặt tài chính lẫn kinh tế. Cô bé Alisa sở hữu ngoại hình xinh xắn, đáng yêu và hiện đang theo học tại một trường song ngữ. Dù khác biệt về văn hoá là thế nhưng về vấn đề giáo dục con cái, cả 2 đều có chung quan điểm. Sofia và Vũ Sơn cùng chọn ra những gì tốt nhất của 2 văn hóa để dạy dỗ bé Alisa.

Không thể phủ nhận rằng sống chung với ông bà, bố mẹ có nhiều thuận lợi như:

- Tiết kiệm nhiều chi phí (so với việc ở riêng nhưng vẫn phải biếu tiền sinh hoạt hàng tháng).

- Có được cảm giác an tâm hơn so với cho con đi nhà trẻ sớm hoặc thuê giúp việc.

- Tập trung cho công việc tốt hơn khi đã có ông bà chăm sóc cháu.

- Hai vợ chồng có nhiều thời gian cho nhau nhiều hơn.

- Trẻ có cảm giác được chở che nhiều hơn (do ông bà chiều hơn bố mẹ).

- Trẻ học được thói quen, tính cách tốt từ ông bà (nếu ông bà mẫu mực, có nhiều thói quen tốt).

Vậy nên làm thế nào khi sống cùng ông bà?

Dưới đây là một vài gợi ý mang tính chủ quan của mình và từ việc học hỏi bạn bè đang sống cùng bố mẹ (bố mẹ ruột/ bố mẹ chồng) mà vẫn hòa thuận, êm ấm.

1. Không phó mặc con cái hoàn toàn vào ông bà

Ông bà chỉ đóng vai trò phụ giúp, chăm lo ăn uống, giúp đỡ phần nào trong việc chăm sóc trẻ. Bố mẹ vẫn là người có trách nhiệm hàng đầu đối với con. Trẻ luôn là tờ giấy trắng ''hấp thụ'' những tác động tiêu cực lẫn tích cực từ lời nói, hành vi, năng lượng của người chăm sóc hàng ngày.

2. Trò chuyện với ông bà về quan điểm nuôi dạy con và kiên định giữ vững lập trường

Tốt nhất là nên có một cuộc họp gia đình để bố mẹ chia sẻ quan điểm nuôi dạy con của ông bà. Nếu không, bạn có thể tìm cách để trò chuyện với ông hoặc bà, với người nào có tâm thế cởi mở hơn trong nuôi dạy trẻ.

- Có thu nhập tốt và đảm bảo điều kiện chăm sóc trẻ cơ bản nhất.

- Đọc sách, học các khóa nuôi dạy trẻ và cho ông bà biết bản thân có đầu tư thời gian, công sức để làm cha mẹ tốt. Hoặc nếu được có thể cho ông/ bà tham gia cùng các lớp học này.

Từ hồi còn yêu người chồng bây giờ, dù thi thoảng mới đến nhà chơi nhưng tôi cũng mơ hồ nhận ra mẹ chồng tương lai là người rất thích tiền và có chút ki bo. Mặc dù nhà chồng tôi cũng khá giả, chẳng thiếu thốn gì nhưng có lẽ đó là bản tính của mẹ, không thể thay đổi được.

Mọi chi tiêu trong gia đình mẹ đều rất dè xẻn nếu như không muốn nói là tính toán từng ly từng tí. Hồi tôi và chồng làm đám hỏi, tôi đã không biết giấu mặt đi đâu khi nhìn nhà trai bê vẻn vẹn vài tráp ăn hỏi ít ỏi đến xin dâu.

Về làm dâu, động một tí là mẹ nói tôi tiêu hoang, không biết tiết kiệm vun vén gia đình. Đồ ăn thức uống trong nhà toàn là những thứ rẻ tiền. Có hôm tôi thèm dưa hấu nên mua một quả về cả nhà cùng ăn. Ai ngờ, mẹ cứ nói đi nói lại chuyện đó đến cả tuần trời.

Có hôm đi chợ cùng mẹ, tôi phát ngại với chị bán hàng vì bà hết cầm lên lại đặt xuống, trả giá từ trên trời xuống dưới tận vực thẳm khiến người bán hàng thậm chí chẳng muốn bán nữa.

Biết tính cách của mẹ chồng mà tôi vẫn choáng trước câu hỏi của bà. (Ảnh minh họa)

Lại đến khi tôi sinh con, bà mua cho cháu được bộ quần áo không biết ở đâu mà vải vừa cứng vừa ráp khiến tôi không dám cho con mặc. Chuyện ăn uống cũng vậy, mang tiếng ở cữ mà cả tháng trời, ngày nào cũng chỉ có cơm trắng, mấy miếng thịt rang với canh rau ngót. Lắm khi tôi đói quá lại lọ mọ đi mua cái gì rồi giấu giấu giếm giếm như đi ăn trộm, về trốn vào phòng ăn. Nói chung, dần dần tôi cũng quen với tính cách của mẹ nên tự biết lo cho bản thân.

Tết vừa rồi, tôi tranh thủ cho con về ngoại, không biết sao mà về đến nhà thằng bé lại bị ho, sốt. Hằng ngày, tôi gọi điện cho chồng cũng kể con ốm, có cả mẹ chồng tôi ngồi đấy nên bà cũng biết chuyện. Ông bà ngoại thấy cháu ốm thì sốt sắng hết cả lên, Tết chẳng dám đi đâu chỉ quanh quẩn ở nhà chăm nom thằng bé, hết bế rồi lại chơi với cháu, đi hỏi khắp mọi nơi xem có cách nào hạ sốt cho trẻ con.

Thế còn mẹ chồng tôi, biết cháu ốm nhưng không có vẻ không hề lo lắng gì. Cả mấy ngày Tết chỉ gọi điện cho tôi đúng một cuộc, tuyệt nhiên không thấy hỏi thăm cháu có ngoan không, tình hình ốm đau thế nào mà chỉ hỏi duy nhất một câu: "Thế Cò về ngoại có được nhiều tiền mừng tuổi không?".

Mặc dù biết tính mẹ chồng nhưng tôi vẫn không khỏi ngỡ ngàng trước câu hỏi của bà. Chán chẳng buồn trả lời, tôi lái sang chuyện khác rồi viện cớ con khóc mà cúp máy.